Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Tạp Chí Nhân Đạo
Trên chiếc giường ọp ẹp, hai anh em Nam Lâm cứ níu chặt tay bà mà van xin bà đừng chết. Thương cháu, bác Nhớn chỉ biết gạt nước mắt bởi căn bệnh ung thư phổi đã ở giai đoạn cuối không có cách cứu được. Bác bảo khát sống lắm để cố nuôi hai cháu bởi bố mẹ chúng đã bỏ đi từ lâu không có tin tức.

Chúng tôi đến thăm khi bác Vũ Thị Nhớn cũng vừa từ bệnh viện trở về. Không biết sau lần gặp này, ông trời còn thương cho bác sống để còn có cơ hội chuyện trò với mọi người không nữa mà bác nói nhiều và cũng không quên dặn dò đủ kiểu. Cuộc đời bất hạnh khi vừa năm trước con trai bác là anh Nguyễn Văn Tuyên đột ngột qua đời, bác lại nhận tin mình bị ung thư phổi trong khi còn đang gánh nặng nuôi hai cháu nội là bé Nguyễn Văn Nam (12 tuổi) và bé Nguyễn Văn Hoài Lâm (7 tuổi).

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Hai cậu bé Nam, Lâm bên cạnh bà nội đang bị ung thư phổi giai đoạn cuối.

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Bố mẹ đều bỏ đi đã lâu, bỏ lại hai anh em ở với ông bà nội.

“Mẹ nó đi từ khi thằng bé Lâm mới được 1 tuổi, 3 năm sau đó thì mẹ nó về rồi lại đi đến giờ. Trong suốt thời gian 6 năm qua mẹ nó cho bọn trẻ được 6 triệu đồng, ngoài ra không nói năng gì cả”. Bác Nhớn gạt nước mắt bộc bạch khi sức lực chỉ còn chút hơi tàn, kiệt quệ.

Mẹ không ở nhà, bố các cháu cũng chán nản bỏ đi không 1 tin tức. Xót ruột và lo lắng cho hai đứa, cả gia đình đã tìm mọi cách liên lạc, đi tìm nhưng cũng bặt vô âm tín. Xác định không trông chờ gì vào được hai con, bác Nhớn từ đó cần mẫn sáng sớm hay tối khuya cũng cố làm cho được các loại bánh để mang đi chợ bán. Tuy vậy tai họa vẫn tiếp tục giáng xuống khiến cả gia đình lần nữa lại lao đao.

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

“Ông con mang bánh đi chợ sớm cho bà thì bị chú nào đó đâm phải rồi bỏ chạy mất. Ông còn bị gãy chân nên phải nằm viện lâu lắm, lúc đó bà con đi chăm còn ở nhà chỉ có 2 anh em còn tự chăm nhau thôi”.

Bác Bản bị gãy chân vì bị người khác đâm vào rồi bỏ chạy. Hiện tại ngoài việc chăm 2 cháu, bác còn chăm mẹ già đã ngoài 90 tuổi.

Đôi mắt đã bắt đầu ươn ướt, cậu bé Nam vừa đỡ ông đi bằng chiếc nạng, vừa kể chuyện. Năm nay đã bước sang tuổi 73 nên sức khỏe bác Bản yếu hẳn, cộng thêm lần gãy chân vừa rồi khiến bác cũng dặt dẹo như ngọn đèn trước gió. Tai họa cứ dồn dập đến khiến bác không dám tin những gì mà gia đình mình đang gánh chịu. Bác bảo vợ chồng cứ sớm khuya làm bánh để nuôi hai cháu, giờ một người chân gãy, một người ung thư không dậy được… Âu cũng là số phận của mình, nhưng còn các cháu, bác chẳng cam lòng:

“Giá mà bố mẹ nó về thì bà nhà tôi có đi cũng sẽ nhắm mắt được, hoặc tôi có mệnh hệ gì cũng sẽ yên lòng nơi suối vàng. Nhưng giờ chúng nó như thế, tôi không biết tìm ở đâu ra nữa… Chúng nó là bố là mẹ mà sao lại nỡ để các con của mình bơ vơ như vậy cơ chứ?”.

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Bác đau đớn khi nhìn thấy người vợ của mình đang ngày rời xa.

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Cả cuộc đời vất vả, bác nhớ những ngày hai vợ chồng sớm khuya làm bánh mang chợ bán để nuôi hai cháu.

Không nén được cảm xúc của mình, bác Bản òa khóc, tay run run vịn vào thành giường. Nhìn dáng vẻ của bác lúc ấy thật tình ai cũng lo sợ bởi bác chẳng còn sức nữa để mà cố gắng bươn chải với cuộc đời này. Nhưng còn 2 cháu, chúng sẽ ra sao khi bà mất đi, ông thì yếu kiệt quệ như giờ… Chẳng ai biết nữa, chỉ thấy trên gương mặt lấm lem của cả hai đứa là những giọt nước mắt đã bắt đầu chảy xuống, mằn mặn và chát đắng.

“Con chỉ mong bà con sống thôi cô ạ. Bà con khỏe lại, để con còn phụ bà con bán bánh như trước. Giờ con cũng không mong bố mẹ nữa rồi vì lâu quá con quên mặt bố mẹ rồi, con chỉ muốn sống với ông bà con thôi”.

Tự nhiên và không ai hỏi, Nam lại buột miệng nói khiến chúng tôi đều im lặng. Lời thằng bé con là những gì nó nghĩ, đơn giản nhưng nhói lòng. Bố mẹ đi lâu quá khiến chúng chẳng còn nhớ mặt, gọi tên, chỉ có ông bà là những người thân yêu nhất. Nhưng bà chẳng còn sống được lâu nữa, bà sẽ lại bỏ hai đứa mà đi cho dù bà không muốn.

“Cho đến khi bác nhắm mắt xuôi tay, bà chỉ ước bố mẹ chúng nó về. Trong trường hơp bố mẹ chúng nó không về thì cầu xin các cô giúp các cháu có đủ bữa cơm ăn để các cháu được tới trường cô nhé”.

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, bác Nhớn chỉ cầu xin các cháu được mọi người giúp đỡ có cái ăn để đến trường.

Tiếng khóc thảm thiết của hai đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi, bà nội sắp chết

Tương lai của các cháu sẽ ra sao khi bác Nhớn không còn nữa.

Đó là lời sau cùng bác Nhớn nói với chúng tôi trước khi chào tạm biệt ra về. Sức tàn, bác chẳng còn thở được nhiều nữa, có lẽ bác cảm nhận được rõ mình sắp về bên kia thế giới nên càng lo lắng và sốt ruột. Nước mắt cũng cạn khô rồi, chỉ còn canh cánh nỗi lo cho hai cháu về bữa cơm, bữa cháo khi một mai bác không còn nữa.

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

Bác Nguyễn Văn Bản (thôn Minh Lập, xã Hồng Khê, huyện Bình Giang, Hải Dương)

Số ĐT: 0969.592.560 (Số ĐT của bác Thúy, em gái bác Nhớn).